TƯỞNG
ĐƯỢC BÁM QUẦN (!)
(Nhớ lại chuyện xưa, cười cho khoái)
Chuyện bà con bám quần Tể tướng
Trong giấc mơ đã sướng rân rồi
Cả khi đi ỉa cũng cười
Tự hào như khắp đất trời của ta
Dẫu quan hệ chỉ là cháu rể
Của gia đình từng bị coi khinh
Bỏ quê, bỏ cả gia đình
Vong gia thất thổ lênh đênh quê người…
May vớ được “con trời” gặp hội
Giống như con hổ đói gặp cầy*
No mồi nhảy tót lên cây
Loài ăn thịt sống họp bầy hò reo
Cả gia quyến cày treo, cuốc gác
Tưởng từ nay cầm chắc an nhàn
Xưa nay một kẻ làm quan
Là cả họ đến cả làng phồn vinh
Lũ con cháu học hành ngu dốt
Mong thế nào cũng được dắt dìu
Cái danh Tể tướng cao siêu
Có liên quan, mọi nơi đều nể nang
Trớ trêu nỗi, từ NHƯNG luôn nhắc
NHƯNG cháu lo việc nước việc dân
NHƯNG anh, một vị đại thần
Không riêng quan của họ hàng nhà ta !
Mong bà con “thương” mà thông cảm
Chẳng thông, anh cũng dám chối từ
Đừng làm anh hóa quan hư
Để rồi phải chịu tội tù khổ anh (!)
Cái lẽ đời rành rành ra đó
Xin các người đừng có tưởng lầm
Cả những Tể tướng tốt lòng
Quan tâm đến tỉnh là cùng thôi nha !
Chẳng công đâu người ta nhớ khắp
Loại “bà con thân thuộc” bốn đời
Đi hai chân, đã là người
Thì nên hiểu cái “sự đời” ra răng (!)
Sáng 31-3-2021
----------------------
*Lưỡng giống cáo cầy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét