XIN ĐƯỢC HÀM ƠN HỌ HỒNG BÀNG!
Nhân dịp nhận giải thưởng
câu đối 2020, sau 23 giờ đồng hồ đăng trên 2 trang mạng lekhasy, được hơn bốn
trăm bạn bình luận chúc mừng ; vừa vui, vừa buồn…cười mà viết để thay lời cảm
ơn.
Tôi không chết, nhờ dải đất Bắc Hà
Được sự quan tâm của họ Hồng Bàng cả nước
Nhờ các bậc Tiền nhân cầm bút
Bỏ quên chút vinh dự, tôi bòn
Lần này nữa là sáu phẩy năm lần*
Sỹ còm dở hơi cám hấp
Bụng cảm thấy vui, mà nhòe hai mắt
Như mỗi khi vắt óc ra câu thơ
Như mỗi khi quên ăn, làm câu đối
Như lúc trẻ đi câu, giật được cá lên bờ**
Dẫu Hà Nội – Bắc Hà là quê hương thứ hai
Dẫu Tổ Hồng Bàng ở trên Kinh Bắc***
Thì mai kia, thân tôi thành tro cốt
Cũng rải quanh mồ Thầy Mẹ ở Sơn Bằng
Cái nơi chôn rau cắt rốn, nhớ thương
Như loài cáo, chết quay đầu về núi
!
Chỉ xin cho tôi để lại
Bên Hồ Tây****, hai câu thơ sau
đây:
Sống
nhờ đời, chết vẫn vấn vương đời
Trang thơ tôi, quẩn quanh cùng nhân thế !
Chiều 25-3-2021
-----------------------
*6,5 là 5 giải
nhất câu đối, 1 giải câu đối hay nhất (tính nửa giải) và
một giải nhất thơ trào phúng (trong đó, giải thơ trào phúng của Hà Nội, một giải
câu đối của ngành bia rượu-giải khát)
**Thời niên thiếu ,
tôi thường câu cá lúi ổ, ông Phó Hựu rất thạo nghề câu cá chày nhưng gọi tôi là
“dái cá (rái cá) bến Nầm”
***Kinh Dương Vương,
Quốc Tổ Việt Nam, hiện còn đền thờ và lăng mộ của Ngài ở làng Á Lữ, xã Đại Đồng
Thành, huyện Thuận Thành, Bắc Ninh
****Bờ Hồ Tây phía đông-nam, cách mặt tiền nhà tôi gần trăm mét, nơi tôi đã trú ngụ từ năm 1968. Còn sinh sống trên đất bắc, đến đầu năm 2021 là 62 năm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét