Sao Bà không là Tổng thống nhỉ ?
Chuyện về “Nữ kiệt xứ dừa”
Nguyễn Thị Kim Ngân
Một bài viết gồm nhiều câu chuyện xúc động trải dài trong sự nghiệp chính trị của tân hoa hậu Bộ Chính trị Nguyễn Thị Kim Ngân, xin gửi đến độc giả.
Bà
trở thành nữ Uỷ viên Bộ Chính trị trong cuộc bỏ phiếu kín bầu tại Hội
nghị Trung ương 7, trở thành một chính trị gia được dư luận dành nhiều
ưu ái nhất có học vị kinh tế tài chính, có 3 khóa là ủy viên Trung ương
và sở hữu khuôn mặt khả ái nhất trong hàng ngũ chính trị gia cao cấp
hiện nay. Lúc này bà đương kiêm Bí thư Trung ương Đảng, Phó Chủ tịch
Quốc hội nước CHXHCNVN, còn những câu chuyện về bà thuộc về những năm
tháng khi còn làm Bí thư tỉnh Hải Dương, Bộ trưởng Bộ LĐTB&XH. Những
câu chuyện rất cảm động về một nữ cán bộ cao cấp mang đậm phong cách
và tâm hồn Nam Bộ và xứ dừa Bến Tre quê hương của bà.
1. Lội sình vào vùng sâu Đồng Tháp Mười thăm mẹ VNAH 119 tuổi
![]() |
| Bà Nguyễn Thị Kim Ngân lội sình vào vùng sâu Đồng Tháp Mười thăm mẹ VNAH 119 tuổi . |
Hôm đó là ngày 11/03/2011, Bộ trưởng Kim Ngân dành hết buổi sáng làm việc với Tập đoàn Khang Thông tại dự án khu phức hợp giải trí Happy Land thuộc
xã Thạnh Đức, huyện Bến Lức, Long An. Lúc này gần 12 ngàn người lao
động Việt Nam tại đất nước Libya xảy ra nội chiến nên buộc phải si tản
về nước, dẫn đến nguy cơ không có việc làm rất nan giải. Đặc biệt hơn,
số lao động này vừa mới sang chưa lâu đã xảy ra sự cố.
Dự
án Khu phức hợp giải trí Happy Land của Tổng Giám đốc Phan Thị Phương
Thảo lên tiếng với Bộ LĐTB&XH về việc sẵn sàng đón nhận toàn bộ lao
động tại Libya trở về, vào đây làm việc. Dáng nhanh nhẹn và rắn rỏi,
Bộ trưởng Kim Ngân chỉ dành chút ít thời gian để tham quan dự án và
nghe giới thiệu vắn tắt với vẻ sốt ruột hiện ra sau nụ cười tươi đẹp
rất kinh điển thường trực. Cái bà đang cần nhìn thấy, kiểm tra lúc này
là khu nhà ở vừa xây cất với các điều kiện ăn ở, sinh hoạt, vệ sinh
dành cho công nhân.
![]() |
| Bà Nguyễn Thị Kim Ngân ra máy bay đón lao động VN từ Libya về nước vào tối 1/3 |
Nắng
tháng 3 chát chúa như hắt lửa vào mặt, bà lấy tay che trán để quan sát
xung quanh và thoăn thoắt sãi những bước chân đến khu nhà ở công nhân
mới xây dựng còn ngổn ngang sắt thép và cát đất mịt mù. Từ nhà bếp, nhà
ăn, giường tầng bà xem xét rất kỹ lưỡng và cho báo giới biết : mọi thứ
khá ổn, nhưng tầng trên giường ngủ sát nóc nhà sẽ rất nóng và mật độ
bố trí giường hơi chật…Đến lượt báo chí phỏng vấn về tính khả thi của
sự kiện đón nhận lao động từ Libya về bố trí làm việc tại Happy Land,
Bộ trưởng Kim Ngân cười rất tươi và chỉnh câu hỏi phỏng vấn. Theo Bộ
trưởng, đây mới chỉ là ‘kiểm tra” điều kiện đón nhận lao động của doanh
nghiệp, còn lao động chưa về, chưa biết có chịu vào đây làm việc hay
không, còn phải có sự thỏa thuận về hợp đồng lao động về mức lương, công
việc theo ngành nghề cụ thể…Bà tỏ ra rất chặt chẽ trong phát ngôn và
rất thực tế và cũng rất nhẹ nhàng, tình cảm dễ gần. Nữ kiệt xứ dừa
phương Nam gây ấn tượng rất thân thiện với báo chí khu vực đồng bằng
ngay buổi gặp gỡ đầu tiên.
![]() |
| Bà Nguyễn Thị Kim Ngân và mẹ VNAH Trần Thị Viết |
Chẳng
thế mà buổi chiều cùng ngày, cánh báo chí hết mình tháp tùng Bộ trưởng
vào vùng sâu Đồng Tháp Mười để thăm mẹ Việt Nam anh hùng Trần Thị Viết
có 7 con và 1 rể là liệt sĩ, sống ở ấp Cả Gừa, xã Tuyên Bình Tây,
huyện Vĩnh Hưng, Long An. Là phụ nữ sinh ra và lớn lên tại miệt vườn,
nên khi xuồng máy vừa cập bờ đất, Bộ trưởng Kim Ngân đã nhanh nhẹn bước
lên nhẹ nhàng và thoăn thoắt đôi châm giẫm lên sình lầy để vào nhà mẹ
Viết. Ngày đó, mẹ Viết đã 119 tuổi (sinh năm 1892), còn lấy tay vịn
theo bộ ván để đi lại và ngồi nói chuyện được. Nghe tin có lãnh đạo
Trung ương đến thăm, mấy đứa con cháu của mẹ thay đồ mới từ rất sớm rồi
ra chiếc nằm võng bên chái hiện nhà đợi chờ. Ngồi bên mẹ, Bộ trưởng
Kim Ngân đôn hậu và ân cần như một đứa con gái đi xa lâu ngày về thăm
mẹ. Buồn vui phút chốc tràn ngập căn nhà của mẹ giữa vùng sâu Đồng Tháp
Mười bốn bề là ruộng, rừng tràm và sông nước.
![]() |
| Bà Nguyễn Thị Kim Ngân thăm mẹ VNAH 119 tuổi |
Mẹ
kể về cuộc đời thấm đẫm thăng trầm dâu bể của một kiếp người. Năm 16
tuổi, được một người làm mai mối, một mình mẹ Viết bơi xuồng mất mấy
ngày đêm vào tận vùng sâu hun hút của Đồng Tháp Mười theo chồng. Biền
biệt suốt 80 năm từ dạo đó, dù sống cách quê nhà xã Thạnh Lợi, huyện Bến
Lức chưa đầy 80 cây số, mà mẹ vẫn chưa được một lần về thăm. Chồng mẹ
Viết là nghĩa quân kháng Pháp trong phong trào Cần Vương bị giặc truy
nã gắt gao nên sống ẩn dật không liên lạc bên ngoài. Rồi chồng mất, các
con noi gương chiến đấu chống giặc lần lượt hy sinh. Mẹ một mình ngồi
hàng ngàn đêm yên lặng nhai trầu trong bóng đêm. Mẹ nói chuyện với Bộ
trưởng Kim Ngân theo dòng ký ức xa lắc, xa lơ nào đó cứ ngồn ngộn chảy
về theo những câu hò điệu hát ngày xưa khiến Bộ trưởng rưng rưng nước
mắt. Ngày đó, cả vùng Đồng Tháp Mười xôn xao dư âm lan truyền khắp các
nơi từ bến đò, xóm chợ, ngoài đồng về một phụ nữ xứ dừa Bến Tre là Bộ
trưởng rất hiền lành, dễ mến đã vào tận vùng sâu thăm mẹ VNAH Trần Thị
Viết.
2. Nữ Bí thư tỉnh ủy xứ Đông là người xứ dừa Bến Tre
Chuyện
vào tháng 9/2002, Thứ trưởng Bộ Tài chính Nguyễn Thị Kim Ngân được
Trung ương điều về làm Bí thư tỉnh ủy Hải Dương (xứ Đông). Hình như vào
thời điểm đó, bà là nữ Bí thư tỉnh ủy duy nhất cả nước và cũng là “quan
đầu tỉnh” đầu tiên, duy nhất là nữ tại Hải Dương quê hương đặc sản vải
thiều, mà lại là một phụ nữ Nam bộ, một nữ kiệt của xứ dừa Đồng Khởi,
Bến Tre. Những thông tin sơ bộ về nữ Bí thư tỉnh ủy “con cháu nữ tướng
Ba Định” đã dấy lên thành vấn đề thời sự nóng của xứ Đông, khiến cho
mọi giới, mọi ngành, mọi người của đất Hải Dương hồi hộp, bàn tán đủ
điều, hy vọng đợi chờ cũng có và hoài nghi thiếu tin tưởng cũng nhiều.
![]() |
| Đ/c Nguyễn Thị Kim Ngân - Bí thư Tỉnh uỷ Hải Dương trao tặng cờ “Đảng bộ trong sạch vững mạnh tiêu biểu 5 năm” (1999 – 2003). |
Bà
sinh năm Giáp Ngọ 1954, tại xã Châu Hòa, huyện Giồng Trôm, Bến Tre
trong một gia đình có truyền thống yêu nước, cách mạng. Từ nhỏ Kim Ngân
đã biết phụ giúp mẹ mua thuốc men gởi ra vùng căn cứ cho cách mạng để
chữa trị thương binh. Nói gan liều thì trong gia đình ai cũng nể Kim
Ngân, nhưng lớn lên cô lại mê văn chương, nghệ thuật nên thi vào trường
Đai học Văn khoa Sài Gòn. Chưa hết năm học thứ 2 thì miền Nam hoàn toàn
giải phóng 30-4-1975, đất nước hòa bình, thống nhất. Kim Ngân gác lại
chuyện văn chương quay về Bến Tre làm việc tại sở Tài chính. Thời gian
này, Kim Ngân tiếp tục vừa học, vừa làm để hoàn thiện chương trình Đại
học Tài chính. Sau đó, bà được làm chuyên viên, trưởng phòng Ngân sách
và đề bạt làm Giám đốc sở Tài chính tỉnh Bến Tre, được rút ra Hà Nội
làm Thứ trưởng Bộ Tài Chính. Rời Hà Nội về Hải Dương, lạ đất, lạ người
và biết bao tâm sự bời bời. Cha mẹ đang sinh sống ở Bến Tre, chồng ở
thành phố Hồ Chí Minh, con trai đang ở Khánh Hòa, còn bà thì ở Hải
Dương. Dẫu có đầy đủ đến mấy cũng không thể nào khỏa lấp được sự trống
trải trong đời sống tinh thần. Nhưng việc nước, việc dân, việc nhà,
chuyện chung, chuyện riêng tư xưa nay có ai hoàn thiện như mong ước bao
giờ, càng trở nên hoàn cảnh hơn với một phụ nữ. Là mẫu người phụ nữ
năng động, nhiệt huyết nên bà đã chọn lấy công việc làm niềm vui không
để có nhiều thời gian trống vắng để nổi buồn xen lấn tâm trí. Loáng một
cái, 40 tháng công tác với vai trò Bí thư tỉnh ủy Hải Dương mãn nhiệm,
nhưng bà đã để lại nhiều ấn tượng khó phai trong lòng nhân dân, đồng
chí, đồng nghiệp. Bà trở về Trung ương làm Thứ trưởng Bộ Thương mại vào
tháng 1/2006, nhưng câu chuyện tốt đẹp và đầy ấn tượng về bà còn âm
vang khá lâu trên vùng đất văn hiến xứ Đông.
Người
dân vẫn nhớ như in hình ảnh bà Bí thư xắn quần lội ruộng, mặc áo bà ba
Nam bộ, đội nón lá ra đồng cùng dân và cán bộ, các nhà khoa học tìm
hiểu về lúa, cây trồng, sôi nổi bàn bạc cách làm giàu hiệu quả, lâu bền
và mạnh dạn chuyển dịch cơ cấu cây trồng, vật nuôi mang lại hiệu quả
kinh tế cao. Biết phát huy trí tinh thần đoàn kết, trí tuệ của tập thể,
trọng dụng tài năng, trí thức tập hợp được sức mạnh để thúc đẩy sự
phát trển kinh tế xã hội của tỉnh và tánh cương trực, dịu dàng đầy nhân
ái của bà đã thuyết phục mọi người xung quanh. Khi rời khỏi Hải Dương,
bà để lại một sự thay đổi khác biệt về hạ tầng cơ sở, hạ tầng nông
thôn mới, các khu công nghiệp quy hoạch bài bản hiện đại, các khu dân
cư đô thị văn minh và tốc độ tăng trưởng kinh tế tăng lên khá cao trong
từng năm. Nhiều câu chuyện về nữ Bí thư tỉnh ủy Kim Ngân được người
dân Hải Dương kể lại rất cảm động, chân tình và gần gũi, dung dị còn
lưu truyền mãi đến hôm nay.
3. Thực hiện di nguyện của mẹ: Tìm ân nhân bên kia chiến tuyến
Cho đến nay, êkíp thực hiện chương trình “Như chưa hề có cuộc chia ly” của nhà báo Thu Uyên vẫn không một ai có thể ngờ rằng câu chuyện gia
đình Phó Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Thị Kim Ngân từng nhờ chương trình
để tìm ân nhân theo di nguyện của mẹ bà về bác sĩ quân đội Sài Gòn tên
Phạm Văn Đề
đã thất lạc tin tức sau ngày giải phóng đến nay. Năm 2006, bà Nguyễn
Thị Sang (thường gọi má Sáu Sanh) là mẹ ruột của bà Kim Ngân qua đời có
để lại lời trăn trối : “Các con cố gắng đi tìm ông Đề xem ông ở đâu ? cuộc sống ra sao để trả ơn thay má”.
Chuyện là vào thời chiến tranh, má Sáu Sanh là cơ sở cách mạng được
bác sĩ Phạm Văn Đề, thuộc bệnh viện dã chiến Định Tường của quân đội
Việt Nam Cộng hòa giúp đỡ, để mua các loại thuốc kháng sinh, sốt rét,
bông băng y tế, thuốc đỏ sát trùng để má Sáu bí mật chuyển ra căn cứ
cho cách mạng phục vụ thương binh. Nhất là từ sau chiến dịch Tổng tiến
công và nổi dậy tết Mậu Thân 1968 trên các chiến trường Nam bộ đánh
nhau rất ác liệt. Mỗi tuần sau khi thu gom các loại thuốc men cần có,
bác sĩ Đề lấy xe Vespa hoặc xe Honda chở Kim Ngân lúc ấy 16 tuổi và cô
em Kim Hữu khoảng 13 tuổi, ôm túi thuốc được ngụy trang cẩn thận bằng
hũ mắm đi qua các bót canh phòng, lục soát rất gắt gao của địch đặt tại
Cầu Quay để xuống bến phà Mỹ Tho sang Bến Tre giao cho má Sáu Sanh. Từ
đây, má Sáu nhờ cơ sở đường dây liên lạc đưa ra căn cứ khu phục vụ
cách mạng chưa một lần bị địch phát hiện cho đến ngày giải phóng. Hồi
năm 1970, má Sáu bị địch bắt do bọn chiêu hồi khai báo, chỉ điểm, chúng
tra tấn, thẩm vấn đủ mọi cực hình nhưng không khai thác được gì nên
thả má ra sau 6 tháng giam giữ. Lúc này cũng có tin bác sĩ Đề cũng bị
địch chỉ điểm bắt bỏ tù một thời gian nghĩ làm việc quân y đưa cả gia
đình sang Bến Tre sống bằng nghề chạy xe ôm.
Nhiều
năm sau ngày hòa bình thống nhất, gia đình má Sáu Sanh đã tìm dò, hỏi
thăm khắp nơi về bác sĩ Đề nhưng vẫn bặt âm vô tín. Nhiều người cho
rằng, có thể gia đình bác sĩ đã vượt biên ra nước ngoài. Nhưng linh cảm
của má Sáu Sanh thì dường như họ vẫn còn sống đâu đây thôi. Vào tháng
10/2008, chị Nguyễn Thị Kim Hữu sinh sống tại phường 4, thành phố Mỹ
Tho, Tiền Giang là người liên hệ chương trình “Như chưa hề có cuộc chia ly” để đăng ký tìm ân nhân bác sĩ Phạm Văn Đề theo di huấn của mẹ. Mẩu thông tin ngày đó, được bà Kim Ngân cho biết nội dung: bác
sĩ Đề là đại úy, quân y Sài Gòn. Người miền Bắc di cư vào Nam, nói
tiếng Bắc, theo đạo Công giáo. Khoảng năm 1969-1970, bác sĩ Đề làm việc
tại quân y Định Tường cũ, trung tâm Mỹ Tho ngày nay, gia đình ông sống
trong khu trại gia binh. Bác sĩ Đề có người con trai tên Huấn và Lạng
sinh khoảng 1953-1954 học Trường Nguyễn Đình Chiểu, thành phố Mỹ Tho.
![]() |
| Bộ trưởng Nguyễn Thị Kim Ngân (bìa trái) gặp lại hai người con của ông Đệ sau 35 năm |
Bằng
chừng ấy thông tin, nhiều anh chị em biên tập viên, phóng viên chương
trình đã tìm về các tỉnh Long An, Tiền Giang và TP Cần Thơ để tìm bác
sĩ Đề. Có lần phóng viên đã tìm gặp một bác sĩ tên Đề có đặc điểm giống
như mô tả, cũng từng làm việc tại bệnh viện quân y dã chiến Định Tường
3 nhưng thất vọng vì ông là bác sĩ Lâm Thanh Đề. Trải qua 20 địa chỉ
tìm kiếm khác nhau tại các tỉnh thành, vào tháng 11/2008 cuối cùng gia
đình Bộ trưởng Kim Ngân đã tìm được gia đình của ân nhân theo lời di
huấn của mẹ trước lúc lâm chung. Rời Bến Tre, gia đình bác sĩ Phạm Văn
Đề đổi tiên thành Đệ chuyển đến xã Bình Minh (Hố Nai 4)- Thống Nhất-
Đồng Nai nơi có đông đúc đồng bào giáo dân để sinh sống và duy trì nghề
trị bệnh cho dân nghèo tại Hội Chữ thập đỏ của xã cho đến khi qua đời.
Phát biểu trong ngày hội ngộ với ân nhân trong chương trình “như chưa hề có cuộc chia ly” lúc đó Bộ trưởng Kim Ngân rất xúc động cho biết:
“Đất nước chịu nhiều đau thương qua chiến tranh, hầu như gia đình nào
cũng có chia ly. Bất cứ cuộc chia ly nào cũng đều mất mát, không thể nào
quên…”.
Nguyễn Trần Châu






Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét