CHƯA CÓ BAO GIỜ…
.
Giữa ngã ba đường cơ hồ không lối thoát
Người xe chật ních như nêm
Hoàng hôn xuống nhập nhòe ánh điện
Biết chắc là không thể thoát màn đêm !
.
Ơi ới gọi nhau, sửng cồ la hét
Người ngã xoài ra, kẻ giẫm lên đầu
Ai cũng muốn mình vươn lên trước
Và cuối cùng, ai cũng tụt về sau (!)
.
Hoàng hôn tắc đường Lệnh khai thông ngang thì xe chạy dọc
.
Chỉ có những tiếng còi ra lệnh
Những cánh tay quyền lực giơ lên
Đứng trên bục bấp bênh chao đảo
Vẫn còn hy vọng chút bình yên
.
Khổ nỗi, lệnh phát ra mặc lệnh
Khai thông ngang, xe chạy dọc vù vù
Không dám nói to, nhưng đều lẩm bẩm:
Chẳng bốn chân như lợn mà ngu (!)
Mấy ông già chân chậm mắt lòa
Cứ dọc vỉa hè ngổn ngang mà bước
Vô ý dẫm lên chân bà bán ốc
Ăn ngay lời mắng: Đui à ?!
Tốp sâu bia thò cổ cười khà
Chửi đổng như Chí Phèo chửi làng Vũ Đại:
Đéo mẹ chúng mày sao mà dại
Xã hội này chen lấn làm chi
Như chúng ông đây đếch cần đi
Vắt chân uống bia có phải sướng ?
.
Cái loa phường treo cột đèn to tướng
Vong vong bài hát quen tai:
Chưa có bao giờ đẹp như hôm nay…
Và, từ từ màn đêm buông xuống !
.
21-4-2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét