Mời bạn xem: http://lekhasy.vnweblogs.com http://holam.vnweblogs.com http://lekhasy.blogspot.com
NHÌN RA BIỂN
ĐÔNG
LÀM “THƠ CON CÓC”
Mênh mông biển xa khơi
nước xanh sóng trắng
Khi mưa khi nắng
Đang thanh bình bỗng bão nổi ào
ào
Trong đất liền không có con ngán con ngao
mà nhìn trước nhìn sau ngao ngán
!
Nghĩ đến thời Hồng hoang không
chán
Nghĩ đến thời hiện đại mà ghê
Cái thế kỷ 20 lắm chuyện
Đến bây giờ đuôi vẫn kéo lê thê…
Các bác ba hoa thuyết giảng
Thao thao, vừa chảy mũi nước
xuống mồm
vừa nôn ra, bắt hậu thế ngày nay
phải dọn
khiến biển Đông cứ dậy sóng luôn
luôn
.
.
Nổi tiếng một thời từ “thần tượng”
Nổi tiếng một thời từ “thần tượng”
đến anh thư ký dốt “thầy dùi”
Ta nhớ lại, muốn nhìn trăng nước
Mỹ
đeo đồng hồ Thụy Sĩ mà chơi (!)
Không may chút mô, thời ấy dẫu qua
rồi
vẫn mường tượng cái con cua đá
Vươn càng từ đất liền đến bao la
biển cả
Chắp nối dần cho núi liền núi sông liền sông
Cho bọ xít bọ hung chung một biển Đông
Chung tình… chó đẻ
!
Để tình cảnh bây giờ như thế
Vì “thòng lọng bằng chữ”
tinh vi
Đã thò cổ vào, khó cựa quậy ngo
ngoe !
Hậu thế chúng ta trăm việc bộn
bề
Còn phải dọn "đống phân hậu quả"
của các bác nôn đùn ra đó
chứ chúng ta chẳng có tội gì !
Chẳng có tội gì, nhưng thiên hạ
vẫn chê
Chê thì phải chịu chê, không
thanh minh được…
Sáng tháng năm, buồn, làm “thơ
con cóc’
Đọc cho vui mà khóc mà cười (!)
Trên bờ biển Đà Nẵng,
một sáng tháng 5-2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét