GẶP ANH
Nôm na thơ hóa
(ảnh:
Trang mạng Đóng tàu Nam Trà)
Hơn nửa thế kỷ qua, nay
gặp lại Anh
Trên Đất Cảng chớm đông se lạnh
Hai số phận, hai mảnh đời vô định
Mà giống nhau một chín một mười
Anh 58, em 78 rồi
Những câu chuyện trở về trong ký ức
Vui gần đủ để cười
buồn chưa nguôi, muốn khóc
Xen lẫn với nhau như vô tận vô
cùng…
Em mừng, Sơn Bằng - Hương Sơn
Có thêm vị Giáo sư Tiến sĩ
Lê Viết Lượng, cùng cảnh nghèo bền
chí
Tu nghiệp từ Âu về Việt thành tài
Họ Lê Sơn Bằng,
về học vị học hàm, Anh đứng thứ hai
về học vị học hàm, Anh đứng thứ hai
Sau cố Giáo sư Lê Khả Kế
Vẫn giản dị bình dân như thế
Vẫn nụ cười “không tiết kiệm” chút
mô !
Em theo nghiệp làm thơ
Trải thân giữa đời mà viết
Còn Anh là nhà khoa học
Dạy về biển về tàu cho thế hệ tương
lai
Mặt mũi, tính tình không ai giống
ai
Nhưng cái chất quê choa,
anh em mình giống hệt
(!)
Không biết sẽ còn bao nhiêu trang
viết
Bao nhiêu quỹ thời gian để Sỹ nói
về Anh ?
Nhưng bài thơ này, dẫu là chưa đủ
Cũng thấm sâu chút nghĩa chút tình
!
Hơn năm mươi năm, chỉ mới gặp anh
Ở hai ngày mà chưa gặp Chị
Nhà giáo Chúc sao đi lâu thế
Hay sang xứ sương mù thăm cậu con
trai ?
Em xin gửi lời thăm sức khỏe Chị
Các cháu ở Thủ đô và ở nước ngoài.
Bữa ni em đã về Hà Nội
Viết bài thơ này, đưa lên mạng tặng
Anh
Tết, em xuống Hải Phòng lại gặp
Nói chuyện cho vui về kỷ niêm quê
mình.
10-11-2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét