Thứ Hai, 27 tháng 4, 2015

Mẹ chồng tôi

Mời bạn xem:  http://lekhasy.vnweblogs.com,  http://holam.vnweblogs.com,  http://lekhasy2010.blogspot.com, http://lekhasy2015.blogspot.com

     Trân trọng kính báo
Trang lekhasy2010.blogspot.com giao diện màu xanh này được hoạt động trở lại bình thường như trước đây, cùng các trang: lekhasy.vnweblogs.com, holam.vnweblogs.comlekhasy2015.blogspot.com mới thiết lập tạm thay cho trang lekhasy136.blogspot.com giao diện màu đen đang bị trục trăc, chỉ truy cập xem, không đăng được bài mới. Kính mời các bạn ghé thăm và trao đổi.                                                                                                                                                                Lê Khả Sỹ, đt: 01656538236
----------*---------

Vạt áo sờn thấm dần nước mắt !


Trong đoàn quân diễu binh hôm nay
Có bạn của chồng tôi cùng chiến hào năm đó
Người xác nuôi cỏ xanh,
                       người ngực mang màu đỏ
Sa trường phương nam ngày ấy bây giờ…

Ảnh: nguồn Internet 
Ngước lên xem truyền hình sáng nay
Mẹ chồng tôi vội vàng ngoảnh mặt
Vạt áo sờn thầm dần nước mắt
Tay run run, đến trước bàn thờ
Thắp nén hương, bà cất tiếng gọi to:
Hùng ơi !
              Con ở đâu về với mẹ !

Chín hai tuổi, qua nổi chìm dâu bể
Để hôm nay đau đớn – “tự hào”
Tổ quốc ơi ! Đất cứng Trời cao
Xin lạy Chúa, đừng chiến tranh lần nữa !

Sáng 27-4-2015
--------------------
Nhân dịp này, xin giới thiệu với các bạn một bài thơ hay

TÌM CHỒNG
.
Trải qua bốn chục mùa đông
Tay cào nát cỏ mà không thấy người

.
Ngước trông Thành Cổ nghẹn lời
Sông Thạch Hãn vẫn lở bồi phận sông
Bao giờ mới điểm danh xong
Những mảnh xương vụn vùi trong đất này ?
.
Trải chăn trải chiếu ra đây
Nằm cùng với đá với cây một thời
Con đom đóm chớp ngang trời
Phải anh thì nói một lời đi anh
.
Từ trong rêu cỏ Cổ Thành
Vọng ra nhịp bước quân hành thực hư
Sương khuya rụng buốt tâm tư
Rì rầm tiếng lá nghe như tiếng người
.
                        Đặng Khánh Cường

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét