“Tiếc quá” bác ơi (!)
Cái thằng tôi, như
người ta tự nói
Toàn ý thế này:
Sức khỏe còn được
Da dẻ còn hồng hào
Đầu óc, tinh thần chưa làm sao
Các mạch IC chưa hề ẩm mốc
Lão hóa chỉ vài ba nhúm tóc
(Nghĩa là gân cốt còn săn)…
Thế mà thiên hạ bàn dân
Coi tôi là thằng vô tích sự !
Cha trời ơi, cùng nỗi đau như
rứa
Biết tâm tình thổ lỗ cùng ai
Nói ngắn không hay,
cũng không thể nói dài
Bởi cái chuyện thật là khó nói !
Người ta quy cho tôi cái tội
Ra chủ trương triệt phá màu xanh
Ma rừng ma núi Hà Nam Ninh
Theo hỏi tội tôi cho đào đá cảnh
Ma phố Hà Thành khiển trách
tôi có dính
vụ xỏ nhau với cậu họ Hồ
Cho tay chân triệt phá miếu thờ
Để ma quỷ khóc than không nơi
hương khói !
Thêm tội nữa, ngày Thủ đô
lụt lội
Dân kêu với báo đài: không có
cái ăn
Tôi nhỡ mồm: Dân chỉ biết kêu van
Cứ ỷ lại, quen chờ vào lãnh đạo
Thế là cả cái làng nhà báo
“Trừ điểm” của tôi, tôi phải
xin lỗi nhân dân
Vân vân như rứa và vân vân
Lại thêm tiếng eo xèo tôi đi Mỹ…
Còn trải thảm đỏ trồng cây, do “vô ý”
Để mấy thằng hạ cấp nịnh
đầm
Chúng tôi đang học tập theo gương
đạo đức Bác Hồ vĩ đại
Thằng tôi đâu có ngu có dại
“Đổ nước dấm vào mắt dân”
Nhưng rồi các báo mạng đăng
tràn
Thành chuyện khó phân trần,
đành chịu !
Cái vận hạn nó sinh ra xui xẻo
Chứ tôi đâu có phải thằng hư
Mấy anh trẻ hơn, mới sáu ba sáu
tư
Đã chắc bằng tôi trí cao lực
khỏe !
Bọn trẻ con nghe tôi kể
lể
Chúng đồng thanh: Tiếc quá
bác ơi (!)
08-02-2016
08-02-2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét