Thứ Tư, 24 tháng 8, 2016

"Ông già dở hơi" lo việc nước

Mối lo ngại đáng quan tâm !

1) Ở Cần Thơ, cán bộ ta được đi đào tạo ở nước ngoài rồi mất tích. Không thể bị “mất tích”, mà là tự nguyện “mất tích” ! Thêm nữa để khẳng định trên ba chục cán bộ đi không ngoảnh cổ lại là tự nguyện, bởi một người dân thường mất tích, Công an ta cũng thừa sức tìm ra, chưa nói đến số đông cán bộ cộng sản mất tích thì Interpol phải vào cuộc, chẳng khó khăn gì ! Số cán bộ được cử đi đào tạo ở nước ngoài đã tự nguyện đi không ngoảnh cổ lại là điều đáng lo ngại – mối lo ngại rất đáng quan tâm. Vì đây là những cán bộ cốt cán, có thể coi là lực lượng chủ chốt của cán bộ nguồn khi được biết quá trình chọn ứng viên và đưa đi đào tạo trải qua quá trình chặt chẽ, có sự phối hợp quản lý giữa Ban chủ nhiệm đề án Mekong 1.000 (trực thuộc Đại học Cần Thơ), Văn phòng 150 Cần Thơ (thuộc Sở nội vụ, TP Cần Thơ), gia đình các ứng viên và Đại sứ quán Việt Nam ở nước sở tại. Có nghĩa, không còn nhầm lẫn gì về lý lịch, đích thực là những người đáng tin cậy ! Nhưng ngược lại, họ không còn tin ở những người tin họ nên mới tự nguyện “vù” luôn như con chim được dịp sổ lồng. Những lý giải trên là tiếng tù và báo động cho những người “cầm cân nảy mực” !

Chắc không riêng gì trường Đại học Cần Thơ lâm cảnh gọi là “hy hữu” trên đây, nhưng không phải là hy hữu ! Cũng không duy nhất cán bộ sở Ngoại vụ của tỉnh đi công tác nước ngoài trốn luôn không về ! Những ai có trách nhiệm suy nghĩ gì trước thực trạng đáng buồn này ? Cần thay đổi như thế nào để giữ được lòng tin ? Câu hỏi xin dành cho các vị lãnh đạo công việc chăm dân giữ nước ! Một điều nên nhớ: Khi con người đã mất lòng tin thì mất hết cả ! Mất mát lớn lao ấy, dù có truy thu được 10 tỷ đồng tiền đào tạo những người đi không trở lại như một cán bộ của trường Đại học Cần Thơ  quan tâm thì đó chỉ là chuyện thua được bé tẻo teo như trẻ con đánh đáo. Xin lỗi phép với các vị, nói nôm na theo câu dân gian chê hạng đàn bà ngu: L. không tiếc, lại tiếc váy lĩnh (!) Và, có lẽ do ý thức, tư duy của những người lãnh đạo, quản lý như thế nên sự thể đã đảo ngược là “bỏ con cá rô, bắt con săn sắt” *, dẫn đến nông nỗi này ?!

2) Gần đây lại xảy ra vụ nổ súng giết hai vị quan đầu tỉnh ở Yên Bái là Bí thư Phạm Duy Cường và Chủ tịch HĐND kiêm Trưởng ban Tổ chức tỉnh ủy Ngô Ngọc Tuấn.
Ông Đỗ Cường Minh

Chủ tịch HĐND tỉnh Ngô Ngọc Tuấn (trái) Bí thư tỉnh ủy Phạm Duy Cường (phải)

Người nổ súng không phải thành phần xấu, luôn hoàn thành nhiệm vụ được giao, tính tình hiền lành (theo lời giải trình của nữ Chủ tịch tỉnh) và được biết, ông là con đẻ của nguyên Bí thư Tỉnh ủy Yên Bái, vợ hiện là Tỉnh ủy viên, ông ta đang giữ chức Chi cục trưởng chi cục Kiểm lâm tỉnh. Theo mọi lời giải trình, thanh minh thì hành động của ông Đỗ Cường Minh nổ súng giết hai cán bộ cấp trên rồi tự sát là chuyện không ngờ ! Chính vì chuyện không ngờ này mà đáng lo cho nội bộ Đảng, đáng lo cho cách xử thế, điều hành, lãnh đạo của những người được giao trọng trách quản lý tỉnh Yên Bái ! Nhìn chung, quan nha ta không cần biết những lời cảnh báo của người xưa: tức nước vỡ bờ, con giun xéo lắm cũng quằn, chó cùng vượt giậu, chết vinh hơn sống nhục, lòng tự trọng cao hơn mâm cỗ…để mà điều chỉnh cái lối độc quyền áp chế. Đảng viên không tin Đảng, hạ cấp không phục tùng thượng cấp và thậm chí ra tay diệt trừ thượng cấp, dù chỉ là lác đác diễn ra một số nơi, chưa đến mức phổ biến thì cũng đáng lo ngại lắm rồi ! Hai vụ điển hình trên đây khác với trường hợp người dân nổ súng ở UBND tỉnh Thái Bình ; Chủ tịch, phó Chủ tịch xã ở Hà Tĩnh bị dân ném lựu đạn vào nhà và đốt xe máy ; phó Chủ tịch huyện Sóc Sơn, Hà Nội bị dân bắt nhốt trong kho HTX

Các người “đứng mũi chịu sào” cái xã hội này nghĩ sao ? Chẳng lẽ chờ cho đến lúc xảy ra đại trà như mùa gặt lúa chiêm ? Tôi không thể tin hoàn toàn những lời giải trình được báo chí phụ họa xác định cả can phạm và nạn nhân đều tốt, tập thể lãnh đạo tỉnh Yên Bái đều tốt ; công việc điều hành, sắp xếp, xử lý ở địa bàn này đều tốt ; chẳng có ai sai phạm để cấu thành vụ quan dưới giết quan trên !

Là công dân, tôi góp phần lo lắng với mọi người trước vận mệnh chính trị của đất nước và mong mọi lúc mọi nơi không diễn ra tình trạng lộn xộn “quân vô tướng, hổ vô đầu”, như vụ trên đây. Dùng vũ lực để thanh toán nhau là trái với lương tâm, nhân phẩm, đạo đức của người Việt !

Hà Nội, những ngày đầu Thu 2016
(đã công bố phần 1, nay bổ sung, chỉnh lý đăng tiếp)
Lê Khả Sỹ
----------------
* Câu dân gian khuyên: Bỏ con săn sắt, bắt con cá rô !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét