NGƯỜI BUỒN, CẢNH CÓ
VUI ĐÂU BAO GIỜ
(Câu trong Truyện Kiều)
Ảnh chup lúc 14h,05 /02-9-2019, đường
phố phía đông-nam Hồ Tây, Hà Nội
Không gian âm u, mây vần vũ
ùn ùn
Sấm không tiếng, chỉ mấy làn
chớp giật
Chắc xa lắm, chuyển động từ
phía bắc
Ngoài biên giới tràn vào theo
hướng xuống nam ?
Những tưởng như ngày đẹp các
năm
Nắng ấm Ba Đình tỏa hồng khắp
nước
Với niềm tự hào mấy thập niên
về trước
Để hôm nay được tạm gọi hòa
bình
Các Vua Hùng như cũng bớt
linh thiêng
Để hậu thế ngày vui thành
buồn chán
Khung trời Thủ đô sao ảm đạm
Người đi đâu hết cả người ơi
?
Ngỡ như buổi chiều tối cuối
72
Thời máy bay ném bom Hà Nội
Nhưng không buồn, nhờ niềm phấn
khởi
Máy bay rơi ở Trúc bạch, Ngọc
Hà
Bây giờ, cái thời ấy đã lùi xa
Chỉ còn ta với ta, sao buồn
vậy ?
Có lẽ chẳng riêng đất trời
Hà Nội
Cảnh tượng hôm nay chưa hề
thấy bao giờ !
Hà Nội, 15h,10 / 02-9-2018
Lê Khả Sỹ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét