THƠ
CŨNG PHẢI THEO THỜI
Trước đây đã có thơ
Từ đâu sinh ra không biết
Đọc rồi ngẫm rồi suy, hay ra phết
Như “con cóc nhảy ngược, con cóc nhảy
xuôi”
Nghiêm túc mấy cũng phải cười
Nhắc nhau mà không khác gì mệnh lệnh
Ní nuận tập tà tập tểnh
Dở dở ương ương:
Nói
năng cũng phải coi chừng
Đa
thê thì được, xin đừng đa nguyên !
Nói
năng chớ có huyên thiên
Đa
dâm thì được, đa nguyên thì đừng !
Lãnh
đạo thì cấm nói thầm
Quần
chúng thì cấm ầm ầm đứng lên !
Riêng cái chuyện đa nguyên
Đúng như trên, là bất di bất dịch !
Còn chuyện nói thầm, nếu là có ích
Thì cứ nói thầm, như nói công khai (!)
Hoặc giả vờ lấy cái bàn tay
Làm “cái phễu” đón luồng ngôn ngữ
Cho ra điều, ta với ông to như rứa
Mà tỉ tê, hợp ý hợp tình…
Đừng vội nhầm họ có chuyện bất minh
Hay khuất tất, phải thì thầm vụng trộm
Mấy hình ảnh dưới đây là rõ lắm
Rõ như giữa ban ngày
Do đó, thẳng thắn có đôi lời:
Làm thơ cũng nên theo thời theo thế
Thì mới mong hợp tình hợp lý
Mới được gọi là ‘thơ vị nhân sinh”
Chớ làm thơ theo tự ý của mình
Mà nghi oan cho người ta là có tội (!)
Sỹ tôi làm, khác với lời Sỹ tôi nói
Nói “khôn” làm dại, tính quen rồi !
Chiều 05-02-2021
---------------------
Ảnh nguồn Internet các cuộc nói thầm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét