Tôi chân thành mời các bạn nhận xét, góp ý
Mục nhận xét ở dưới bài, rất dễ thao tác: ấn một trái vào dòng chữ màu xanh Không có nhận xét nào (nếu có rồi thì ấn vào Nhập nhận xét), viết nhận xét, ấn vào XUẤT BẢN là xong.
Thương cho không ít những kẻ
đói nghề quan
Luôn thích cầm micro diễn thuyết
Ai phải nghe, người ta đều thừa
biết
Bệnh háo danh dở hấp dở hâm
Nhưng họ chẳng cần quan tâm
Không tránh được thì kháo chuyện
khôi hài cho đỡ ngứa…
Họp xóm, họp làng, thắp hương giỗ
Tổ
Loại lóc nhóc lôm nhôm, ăn diện
khá sang
Máy di động cầm tay sẵn sàng
A-lô, OK, thank you … nhé !
Đã cầm được micro, nói luôn một
thể
Chuyện bông lông ba la chẳng ăn
nhập chủ đề
Dù biết nỏ có ai nghe
Vẫn thao thao bất tuyệt
Làm như ta là “con người hiểu
biết”
Nhưng thực ra chẳng biết cái gì
Học vấn xúc vơi vơi, được khoảng
nửa thìa
Kiến thức chưa đầy một vẹm *
Xếp hạng, không thuộc hàng quý
hiếm
Tuổi tác chỉ vào lớp cháu các
ông bà
Thứ bậc thì lại kém xa
Các cụ bảy, tám, chín mươi,
cách nhau vài ba thế hệ
Nói cho vui thôi, người xứ mình
là thế
“Trưởng giả học làm sang” **
Loại ngo ngoe giá áo túi cơm
Trí thức nửa mùa, thầy chưa đầy
tháng (!)
Đói nghề quan, muốn cho có hạng
Thì ba hoa diễn thuyết ra điều
Ta, xã hội bỏ quên nhưng là hạng
siêu
Không như ếch ngồi đáy giếng
Tốt nhất là rủ nhau vù sớm
Ra khỏi nơi láo nháo khỏi phiền
!
Cuối tháng con mèo, năm con mèo
--------------------------------
* Vẹm là cái vỏ con vẹm xanh, ngày xưa dùng
để cạo vét cơm trong nồi
** Ngôn ngữ chế diễu trong hài kịch của
Mô-li-e (Pháp)
-----------------------------------
Ảnh con vẹm xanh, có nhiều ở biển New Zealand
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét