SỸ EM DÁM ĐÁNH CƯỢC
Em dám bán hết bút nghiên
cả áo may-ô, quần lót
Một quần chúng bị kết tội tham ô !
Mới biết dân mình dù khổ đến mức mô
Vẫn ĐÓI CHO SẠCH, RÁCH CHO THƠM theo truyền thống*
Người ta nói: túng ăn trộm, đói ăn vụng**
Đây thì cả túng, cả đói, cả nghèo
Mà nhẹ nhất tội tham ô là án treo
Cũng chưa có quần chúng nào bị xử !
Cái tính tốt của dân minh, mấy nơi đã có
Bởi chỉ mong quyền sống, quyền làm người
Và (cái “quyền” chỉ bà với tôi)
Với “quyền” nghe, chứ không được cãi
Thì chẳng ma nào nó sợ hãi
Mà độc quyền được ăn chặn của dân
Nên Sỹ em dám bán bút nghiên, áo quần
Cược với thế gian, biết mình sẽ thắng !
Nếu vụ này có nhiều người hưởng ứng
Sỹ em nhất định giàu to
Tất nhiên, cái thân già phải lo
Thuê bảo vệ cả khi thực hành “tứ khoái” (!)
Hi, hi, hi…Nghĩ khôn nghĩ dại
Bạn thơ nào nghèo, xin mời đến đây
Sỹ em giúp, đủ ăn chơi suốt ngày
Chỉ cấm nuôi bồ, khiến em bị chửi !
28-2-2024
-------------------------------
* Câu nhắc nhau: Đói cho sạch, rách cho thơm đã có từ lâu đời
** Dân gian có câu với ý “nên rộng lượng tha thứ”: Đói ăn vụng, túng ăn trộm
----------------------------
Ảnh minh họa: Dù rét mấy cũng tập cởi trần cho quen để bán hết áo quần, đánh cược
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét