Phieuvan_Thlangdu
Phieuvan_Thlangdu
Mùa phai vàng
Trăng có biết chăng
bờ bên kia vẫn là quầng thu muộn
Xác lá bay…
sầu thu giăng khắp hướng
Chút tình thơ trĩu nặng nỗi chờ mong
Trở lạnh heo may
Lời kinh xưa khe khắt lòng
Bên kia mùa thu…
là quầng trăng vằng vặc
nẻo bến bờ trong
vắt…
một mùa xa
Có lẽ nào ta lại quên ta
Quên cả bốn mùa thay lá
Có lẽ nào xa lạ
Lối chân xưa có giăng lạnh đường về ?
Đêm…
Vô tình
trăng…
vô tình lối
hoang mê
Vô tình gió…
giọt đàn bầu
vô tình vẳng vọng
Có lẽ nào…
Bên kia quầng thu mỏng
giọt đàn bầu run rẩy lạnh tàn thu ?!
01-11-2008
----------------------------------------------------------------
Bài Giọt
tàn thu theo thể tự do, không gò bó bởi niêm luật gì cả. Do đó, không
gian thơ đủ cho ý tứ phóng khoáng, ngữ nghĩa được “tự chọn” vị trí trong từng
văn cảnh để lúc thì dồn nén cho phát sáng tinh hoa, lúc thì buông lỏng cho cánh
thơ lãng mạn, tạo nên những điểm nhấn cần thiết. Giọt tàn thu, ngoài chất
văn học đáng cho người đọc lưu tâm thì nó còn góp phần chứng minh ưu thế của
thể thơ tự do – điều mà nhân đây tôi muốn nói là, khi bài viết đã có chất thơ
thì không nên gò nó vào thể thơ truyền thống nếu không đủ điều kiện để theo quy
định niêm luật, cứ đưa nó vào thể thơ tự do mới thu nạp hết cái hay cái đẹp
của bài thơ cả về nội dung và hình thức.
Chúc tác
giả Giọt
tàn thu có nhiều bài thơ như thế và hơn thế !
Lê
Khả Sỹ
------------------------------------------------------------------------------------------------------------
2) Phần thối
------------------------------------------------------------------------------------------------------------
2) Phần thối
Để dẫn chứng điều tôi nói không nên cố gò vào thể thơ truyền thông nếu không đủ điều kiện (gồm cả thiếu hiểu biết), xin nêu lên đây một trong vô số bài “thơ Đường luật” lốn nhốn. Bài
này đăng trên tạp chí Thế giới PHÁP LUẬT số Xuân Đinh Hợi, 2007, lại còn mời họa và ti toe vài Hán
tự gán trên đầu bài nữa chứ. Bất kỳ ai biết sơ đẳng về thơ Đường luật mà đọc
bài này cũng phải cười ướt đũng (!) Rõ
ràng cái phong trào gọi là “thơ Đường UNESCO” đã sản sinh ra những bài “thơ” gây ô nhiễm cho thơ Việt Nam ! Mời các
bạn xem (chép y ngyên văn dưới đây):
Thơ mời họa
Quan
tham bị đo ván
“Dục phạt nhất nhi trừng bách”
(Tạm
dịch: Cần phạt một người để răn đe trăm
người)
Đặng Huy Trứ*
Tham nhũng lâu nay miễn dịch cao
Ăn tiền ăn đất chẳng là sao
Vẫn tìm kẽ hở nhanh tay vét
Thăng cấp đều đều chẳng đảo chao
Nhưng pháp quyền thần linh, tuốt
kiếm:
Vụ Năm Cam mấy đại quan nhào !
Sau Kim Oanh, đến PMU mười tám
(PMU 18)
Quan lớn nhiều ngài sẽ “nốc ao” !
------------
*Viên quan thời Tự Đức, tác giả cuốn Khai Phong
“Từ, thụ yếu quy” nêu rõ các trường hợp
bị coi là hối lộ, không được nhận, chủ
trương chống Pháp.
Kính bác Khả Sỹ
Trả lờiXóaĐường Luật là thể thơ phải lập tứ sao cho có hình ảnh, hình ảnh kia phải sao cho có tâm tình. Bên cạnh ấy là âm vận sao cho trầm bổng du dương. Để thể hiện được cái tứ được lập đó, người viết phải biết lập ngôn sao cho thoát, cho nén được con chữ hầu toát lên được cái tâm tình, cái ẩn ý, cái hoán dụ... Tiếc thay, ngày này rất nhiều người cứ nghĩ rằng một bài thơ Đường Luật chỉ cần theo được cái luật B-T và viết theo kiểu bạch thoại hoặc lắp ghép những hình ảnh đầu thừa đuôi theo đã là thơ Đường Luật lắm lắm rồi; còn đối thì rất nhiều người còn chưa biết cách đối giản đơn, thậm chí chưa biết đối là gì thì nói chi đến biết vận dụng các phép đối của thơ Đường Luật.
Bài thơ của tg Khai Phong này chẳng xứng là một bài thơ chứ nói gì đến thơ Đường Luật. Mà cũng chẳng riêng gì tg Khai Phong, ngay đến chủ tịch hội thơ ĐL Unesco toàn quốc cũng đa phần là thơ ĐL nữa mùa kia bạc ạ. Tuy vậy nhưng với cái mác chủ tịch hội toàn quốc thì vẫn khiến người ta tin tưởng đấy bác ạ.
Cám ơn bác đã chọn bài thơ Giọt Tàn Thu của Phiêu Vân đăng trên blog của bác.
Kính bác
Phieuvan_Thlangdu