Mời bạn xem: http://lekhasy.vnweblogs.com http://holam.vnweblogs.com http://lekhasy.blogspot.com
.
.
MỘT BÀI THƠ HIẾM THẤY
Ở cái thời luân thường đạo lý lộn tùng phèo, thơ tình nhan nhản những khóc
gió than mây, đợi trăng ló lên, chờ hoa hé nở ; “lãng mạn” hơn nữa những thơ
rợn người, nào là em không thể thiếu đàn
ông trên bụng, nào là yêu cho đã rồi
chết cũng đành… mà xuất hiện được một bài thơ thể hiện cái thật lòng của
người con dâu đối với mẹ chồng như dưới đây quả là đáng quý ! Thiển nghĩ, không
cần thêm một lời bình nào nữa, bởi tự thân bài thơ đã nói gần hết cái đẹp cần
có trong thơ và trình độ dân trí ngày nay không như cách đây vài mươi năm
trước.
Mong được nhiều người đọc bài thơ này và suy
nghĩ như tác giả. Xin gửi lời cảm phục tới Nữ sĩ Lan Phương !
Sáng
05-11-2013 Lê
Khả Sỹ
-------------------------------------------------------------
Lan Phương
MẸ ƠI, THA LỖI CHO CON !
Viết nhân ngày
giỗ Mẹ Chồng
Theo con vào Nam với hành trang nhẹ tênh
Trong giỏ rộng rinh đựng vài manh đồ cũ
Chiếc mâm gang, cái ấm nhôm nho nhỏ
Chiếu cói in hoa người miền Bắc hay dùng
Mẹ ôm lấy con từ phía sau lưng
Dúi vào tay mấy tờ tiền cuộn lại
"Mẹ chẳng có gì góp cùng con cái
Hai đứa cũng nghèo, nhận cho mẹ vui"...
Đón bố mẹ về những năm cuối đời
Ngôi nhà nhỏ càng thêm phần ấm cúng
Cháu có ông bà chúng con yên tâm lắm
Chén cơm chưa đầy ba thế hệ nhường nhau
Người mới gặp không tin con là dâu
Người quen sơ vẫn hay nhầm mẹ đẻ
Hiếm có sui gia nào thương nhau đến thế
Ông bà bên này chăm nuôi bệnh bên kia
Năm tháng tảo tần xua cực khổ qua đi
Cuộc sống khá lên thì mẹ không còn nữa
Cơn ác bệnh chẳng còn phương cứu chữa
Trên tay con mẹ thanh thản lịm dần
Vắng bóng mẹ hiền đã mười ba mùa Đông
Nhà cứ chông chênh vì thiếu ba lần dậu*
Con có lỗi để người đi khuất dấu
Chưa kịp một lần hưởng no ấm, mẹ ơi !
-----------------
Nguồn: Nhà văn Lê Xuân Quang
Trong giỏ rộng rinh đựng vài manh đồ cũ
Chiếc mâm gang, cái ấm nhôm nho nhỏ
Chiếu cói in hoa người miền Bắc hay dùng
Mẹ ôm lấy con từ phía sau lưng
Dúi vào tay mấy tờ tiền cuộn lại
"Mẹ chẳng có gì góp cùng con cái
Hai đứa cũng nghèo, nhận cho mẹ vui"...
Đón bố mẹ về những năm cuối đời
Ngôi nhà nhỏ càng thêm phần ấm cúng
Cháu có ông bà chúng con yên tâm lắm
Chén cơm chưa đầy ba thế hệ nhường nhau
Người mới gặp không tin con là dâu
Người quen sơ vẫn hay nhầm mẹ đẻ
Hiếm có sui gia nào thương nhau đến thế
Ông bà bên này chăm nuôi bệnh bên kia
Năm tháng tảo tần xua cực khổ qua đi
Cuộc sống khá lên thì mẹ không còn nữa
Cơn ác bệnh chẳng còn phương cứu chữa
Trên tay con mẹ thanh thản lịm dần
Vắng bóng mẹ hiền đã mười ba mùa Đông
Nhà cứ chông chênh vì thiếu ba lần dậu*
Con có lỗi để người đi khuất dấu
Chưa kịp một lần hưởng no ấm, mẹ ơi !
-----------------
Nguồn: Nhà văn Lê Xuân Quang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét