Thứ Hai, 4 tháng 11, 2013

Nghĩ về phút mặc niệm

Mời bạn xem: http://lekhasy.vnweblogs.com  http://holam.vnweblogs.com  http://lekhasy.blogspot.com


CÚI LÀ "KHUẤT PHỤC" CHƯA QUEN

.
Ông sống, họ coi ra gì
                          nữa là Ông chết
May mà không bị ngỏm oan
Bất đắc dĩ phải làm đám tang
Sống nhờ súng, chết cho khẩu súng

Làm ra vẻ linh đình trang trọng
Miễn sao xong chuyện thì thôi
“Tình cảm” dành cho Ông đã có lâu rồi
Che miệng thế gian là chính


Mặc niệm cúi đầu sinh chuyện

Cúi là khuất phục, chưa quen
Nghĩa tử -  nghĩa tận ư ? Không cần biết đến
Cúi với ngoại bang mới được tiếng khen
 

Suy cho cùng, chết có trống kèn
Chẳng hơn gì chết vùi chết lấp
Xưa nay chẳng ai chôn sấp
Chết là đều chỏng “cái ấy” lên trời

Dân lành tiếc thương Ông
                            cúi đầumặc niệm
Ghi hình ảnh Ông trong dạ đời đời
Những đứa ghét Ông, ngửng đầu tủm tỉm:
Chuyến này không sợ nữa rồi …

Thôi cũng được, cứ coi như tử trận
Có cờ rủ đâu, có mặc niệm đâu
Vẫn được ghi công vào bảng vàng sáng chói
Mỗi khi nhắc tên, gió thoảng cơn sầu !

Và mãi mãi những đời sau
Không mang tiếng cường quyền tham nhũng
Thế mới quý, cần chi giả vờ trang trọng
Kiểu chào thầy trước mặt chửi sau lưng !

03-11-2013                                Lê Khả Sỹ
(Sau khi Thi sĩ Lê Trường Hưởng gọi nói về chuyện mặc niệm)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét