Phong thanh nghe
và
nhãn tiền thấy
Phong thanh nghe
Người ta kháo nhau: Bây giờ họ sợ
“Bom thư nhiễm xạ”
gửi cho quan
Nên thư gửi phải qua bưu điện
Để kiểm tra bằng thiết bị tối tân (?)
Nhãn tiền thấy
Bã xã tôi, cần gửi bức thư
Đến Thủ trưởng cơ quan ngày trước
Bảo vệ cổng bảo rằng: Không
được
Thư phải gửi qua bưu điện chuyển vào !
Bà xã tôi thưa, là cán bộ nghỉ hưu
Chẳng lẽ cấm đến cơ quan cũ ?
- Không được vào ! Xin bà nghe cho rõ !
Bà xã tôi tiu nghỉu ra về.
Bà phàn nàn: Chuyện nhỏ mà bực ghê
Khác xa trước đây, mình tại chức
Bây giờ người ta cảnh giác
Cả với mình. Ôi, thế thái nhân tình !
Lão Sỹ tôi cười khẩy, động viên:
Ngày trước nhiều yêu ít ghét
Ngày trước nhiều yêu ít ghét
Không đến nỗi người ta sợ chết
Như bây giờ nhiều ghét ít yêu
Dân đen quá khổ, ắt sinh liều
Chửi chẳng ăn thua thì có khi mần thật
Chửi chẳng ăn thua thì có khi mần thật
Đã mần thật, thời nay vô số cách
Không ngoại trừ “thư nhiễm xạ”
gửi cho quan
Việc các quan cảnh giác là rất
cần
Đến con chó con mèo
cũng biết giữ thân để
sống (!)
Huống chi quan tham quyền to chức
trọng
Đừng so với Obama bình dân
Ngồi vỉa hè uống bia không sợ
chết
Bởi đối với Ngài, nhiều yêu ít
ghét
Khác quan xứ mình, nhiều ghét ít
yêu !
Bà trước đây thuộc vào hàng cốt
cán
Nhưng người ta không tin được suốt
đời
Bởi như Nguyễn Hà Phan, đại thần “nằm vùng kín” *
Mưu nội công chờ ngoại kích, lộ diện rồi !
Người ta cảnh giác bà là đúng
Như Một Nhà thơ đã nói từ lâu:
Giữa láo nháo mênh mông thế giới
Khuôn
mặt người nhìn dễ giống như nhau** !
Bà trách làm chi cho thêm mệt
Đứa nào có thân mà chẳng giữ thân
Đến gái điếm, “trải lòng vì
khách”
Bán trôn nhưng vẫn giữ lấy quần
(!)
24-9-2015
24-9-2015
---------------------------
* Nguyễn
Hà Phan, Ủy viên bộ Chính trị, Ban Bí thư, Tưởng ban Kinh tế TW, phó
Chủ tịch Quốc hội, Trưởng ban Chống tham nhũng trung ương đã bị Quốc hội
bãi nhiệm, Trung ương bãi miễn mọi chức vụ, khai trừ ra khỏi đảng, cho
về vườn.
** Ý thơ của Nhà thơ Hồ Minh Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét