Thay lời xin lỗi bạn đọc
NGU MÀ SƯỚNG
Thưa các bạn !
Thưa các bạn !
Sau 8 năm múa may trên mạng nhưng Sỹ tôi
chỉ sáng tác bài vở, còn lĩnh vực nghiệp vụ mạng thì chưa hề được
học một giờ, chỉ nhờ bạn bè cầm
tay chỉ việc, nhớ được mấy thao tác phát bài đi, nên thuộc loại
đại ngu. Đến chiều nay mới biết cách cho lên trang các nhận xét của bạn
đọc ở blogspot khi mở tiếp sau mục tổng quan mà bác Hồ Văn Thiện mới chỉ cho hôm trước, thấy có mục nhận xét “chờ duyệt”. Tôi mạnh
dạn ấn vào hai từ xuất bản thì
các nhận xét lâu nay om đó nhảy lên hết. Sướng quá vì đã bớt ngu ! Thì ra, nó nằm gần với chỗ những thông tin về số
lượng bạn đọc ở các nước được hiển thị đích danh như Việt Nam, Mỹ, Canada, Bồ Đào Nha, Philippines, Ấn Độ,
Malaysia, Nhật Bản, Ba Lan, Singapore…truy
cập trang lekhasy.blogspot hôm nay
bao nhiêu, hôm qua bao nhiêu, tháng trước bao nhiêu…lại càng sướng bởi được
bà con Việt kiều ở nhiều nước quan tâm đến chuyện trong nước qua trang
mạng của tôi.
Tôi chân thành cảm ơn
các bạn và xin các bạn thứ lỗi. Mong được đọc tiếp nhận xét của
các bạn xa gần. Bây giờ đã bớt ngu, hàng ngày tôi sẽ xem và ấn cho
lên trang !
Nhân đây tôi xin bộc bạch: Không phải Sỹ bịa ra lý do mình
ngu để trí trá về lỗi không đưa nhận xét của các bạn lên trang kịp
thời, mà chuyện thật nói ra khó có người tin. Chẳng hạn, mình mở
trang mình trên máy mình cũng không được. Bởi khi anh thợ lắp đặt máy
đã để sẵn cho ký hiệu lekhasy, mở máy ra, ấn chuột vào đó là lên trang mạng của tôi.
Ít lâu sau chẳng biết vô ý ấn vào đâu mất cái ký hiệu ấy. Gọi các
bạn thì họ bảo cứ mở Google, đánh lekhasy.blogspot.com,
Enter là ra ngay, nhưng loay hoay mãi không được. Vừa rồi, Thầy Thiện bày cho truy cập ở thanh công cụ nhỏ trên đầu trang (chứ không
phải ở khung to dưới chữ Google), tôi làm theo chỉ dẫn là thành công. Hoặc
khoảng cách các dòng, khi mình gõ xong đưa lên trang thì hẹp, phát lên
mạng rồi quay lại xem thì rộng gấp rưỡi, chẳng biết làm thế nào,
đành chịu như bò chịu đực (!) Nhưng cũng Thầy Thiện, chỉnh sửa cho
cái giao diện trang Sỹ Lê, làm
xong nhìn buồn cười đáo để: chữ thì nhỏ lại bằng ¼ lúc trước, còn Thầy để
cho cái ảnh thằng Sỹ với mấy con bò to đùng, choán cả đầu trang.
Trong trường hợp này, Sỹ tôi phát huy cái mẹo vặt như cách thó ảnh
trên mạng, nhưng bấm bấm mấy cái nó mất luôn cả trang, mấy con bò
với sông Phố, núi Nầm với thằng Sỹ chẳng thấy đâu nữa, hiện ra cái
khung trắng bạch. Dở mếu dở cười, tôi tắt mẹ máy đi, ngồi châm điếu
thuốc hút. Tàn điếu thuốc, mở máy lại thì nó hoàn nguyên như trước
khi chưa thò tay ngó ngoáy. Thì ra nó chết lâm sàng... Mới biết cái máy tính cũng "giống con người", vậy thì trị máy tính cũng như trị con người. Chẳng hạn, mấy bà giận chồng, mấy ông giận vợ dọa đòi thắt cổ tự tử thì cứ lấy dây thừng buộc vào xà nhà treo lên luôn (nhưng buộc vào chân, chớ buộc vào vào cổ và chỗ dưới bụng), ắt phải kêu van xin tha chết (!)
.
.
Lại có hôm kéo cả
bài trên mạng cho sang trang mình, thao tác xong mở trang thì tịt cứng.
Không thể nào chỉnh sửa vì trên phía trái đầu trang hiện lên cái ảnh
trước nó ở giữa trang, nay lên án ngữ một góc như đá đè, trang mạng này chết cứng ! Tôi gọi hỏi các bạn thì họ chỉ cho toàn
bằng những thuật ngữ chưa bao giờ tôi học, thế là chịu thua. May sau
đó có bạn bảo: Bây giờ bác phải nhớ xem copy ở báo nào, đến xin họ
tha cho thì mới phục hồi được. Tôi lục lại thì ra mình thó của báo Tuổi trẻ. Đánh liều gọi đến Tòa
soạn và kể công trước đây hơn chục năm cộng tác viên của báo, thế là
các anh giải thoát cho ngay. Hú hồn, tâm niệm buộc chỉ cổ tay chừa
dại (!)
Nhớ lại khi mới lập
trang mạng, có bạn đăng bài trên báo động viên khéo: Hiếm thấy ai như Nhà thơ Lê Khả Sỹ,
chưa hề biết phím máy tính tròn méo dài ngắn ra sao mà dám bỏ ra
hơn chục triệu mua máy tính, máy in để lập trang mạng. Thế nhưng đáng quý là hơn bảy chục
tuổi còn đam mê và biết mày mò mổ cò trên máy tính… Gần đây lại
có bạn khen: Bác chơi mạng thuộc hàng sinh sau đẻ muộn
hơn chúng tôi mà xem ra chiêu thó ảnh trên mạng lại giỏi hơn ! Sỹ
tôi thầm cảm ơn các bạn về lời động viên và nhất là tận tình cầm
tay chỉ việc giúp Sỹ có chút niềm vui giao lưu với đời qua mạng. Chỉ
mong các bạn cảm thông, bỏ qua cho Sỹ những lỗi lầm do ngu mà có và
cũng do ngu mà sướng vì được bạn bè thương, ghé thăm các trang của Lê
Khả Sỹ !
Bác Sỹ tự khen mình rất khéo !!
Trả lờiXóa