CHƯA BIẾT AI KHÔN AI DẠI
Các Cụ quê choa ngày xưa lép vế
Không được ở vùng văn minh sông Hồng
Dắt nhau vào miền Trung lập nghiệp
Năm 3 mùa lụt bão long đong !
Nay người quê choa tràn ra Bắc
Chiếm đất chiếm trời, sinh sống như ai
"Truy thu khoản thiệt thòi" từ quá khứ
Lọ mọ tìm tòi kế sách lâu dài
Mới qua Phủ Lý đã sụn cả lưng rồi !
Những người cũng chỉ có hai vai
Chân ống sậy, mà vượt qua 5 tỉnh
"Gánh đất Thăng Long về Nghệ-Tĩnh"
Đổ móng xây nhà rộng cửa cao*
Không giống như các bác Việt kiều
Gánh đô-la về cho đất nước
Nhưng dù sao, vẫn coi là được
Bởi đều "dốc lòng xây dựng quê hương"
Có ít người đầu óc khác thường
Bàn: phải đòi "chia một phần trí tuệ"
Nông nghiệp đây, hơn ta về lợi thế
Họ lại luôn cải tạo giống cây, con
Tại sao ta không học làm như họ
Để cây, con cứ còi cọc lụi dần ?
Còn phe thích ở thì ăn xổi
Bảo: không cần, cứ bỏ cái nghề nông
Du lịch lợi to, khỏi chân bùn tay lấm
Không khói, nhiều mùi... được ngửi hít quanh năm
Các Cụ Bắc Hà cười khẩy, lo gì:
"Vô Nghệ-Tĩnh bất bần, hữu Nghệ-Tĩnh bất phú"**
Các bọ cần gì, đây xin đài thọ
Chúng tôi sẵn sàng "trả món nợ ngày xưa"
Bắc Hà mai kia bị bạn tốt ở nhờ
Thì chúng tôi chạy vào chiếm lại
Định cư cùng quê choa mãi mãi
"Bắc-Trung sum họp một nhà" (!)
Còn người ta, nủi nảy cười khà
Tửu hậu trà dư vui nói trạng
Tự hào nghiên cứu nhiều, biết rộng
Vài dòng lên fai-búc nịnh nhau chơi
Sỹ ngu ngơ cũng toét miệng "cười hôi":
Chưa biết ai khôn ai dại
Không chừng, đứa còng lưng nhắt đái
"Gánh đất Bắc Hà về Nghệ-Tĩnh" lại khôn (!)
13-10-2018
Lê Khả Sỹ
--------------
* Một số người được cấp nhà công vụ, bán đi (coi như bán cả đất) lấy tiền về quê xây dựng cơ ngơi.
** Ngày xưa, bọn quan lại coi thường Nghệ-Tĩnh không biết cách làm ăn: có Nghệ-Tĩnh, đất nước cũng chẳng giàu ; không có Nghệ-Tĩnh, đất nước cũng chẳng nghèo.
*** Câu nói dân gian.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét