Thứ Hai, 22 tháng 2, 2021

 Lại “chuyện bếp núc nghiệp cầm bút”

TÂM SỰ VỚI THI SĨ PHẠM MẦU

 Câu đối tôi đã in vào tập CÂU ĐỐI NGHÌN NĂM THĂNG LONG - HÀ NỘI từ 2005, sau đó tái bản và vừa rồi được hội Nhà văn Việt Nam trao giải thưởng. Tuy nhiên, tôi luôn tự nhắc mình: với tác phẩm, viết được rồi chưa chắc đã xong (được với nghĩa được người đọc khen hoặc không chê)  viết xong rồi chưa chắc đã được ! Khi có điều kiện, người cầm bút phải xem lại tác phẩm đã công bố, không ai cấm mình chỉnh sửa, nếu chọn được từ ngữ hay hơn, đẹp hơn, phù hợp hơn thì cứ chỉnh sửa. Bởi chữ nghĩa khui ra từ những cảm nhận chứa vào “hốc nhớ trong bộ óc”, nó xếp theo thứ tự, khi viết tác phẩm không dễ lục tìm hết thảy để chọn, nên sau đó cần lục lại, cái nào sử dụng được mà hay hơn cái trước thì dùng để thay thế.

Trong trường hợp câu đối

ĐÊM NĂM CANH TƯỞNG NHỚ ĐỨA CON XA,

                                                   NGỌN GIÓ NÚI NÙNG MAN MÁC TẾT  

NGÀY SÁU KHẮC TRÔNG VỜI NGƯỜI THÂN VẮNG,

                                          CÁNH BUỒM SÔNG NHĨ LẶNG LỜ XUÂN !

 Hôm qua đăng lại, có bạn hỏi về từ ngữ sông Nhĩ hay sông Nhị đúng hơn ? Tôi biết đây là từ ngữ chẳng dễ hiểu. Mất gì mà mình không lục lại trong “hốc nhớ” để thay thế, khỏi làm phiền bạn đọc ? Tôi đã thay bằng những từ ngữ phổ thông, tự cảm thấy hay hơn, luồng gió lạnh chia sầu đối với tiếng chuông buồn ngắt nhịp, về ngữ cảnh cấu trúc rộng hơn. Đã chỉnh sửa lại như sau:

ĐÊM NĂM CANH TƯỞNG NHỚ ĐỨA CON XA,

                                        LUỒNG GIÓ LẠNH CHIA SẦU, MAN MÁC TẾT

NGÀY SÁU KHẮC TRÔNG VỜI NGƯỜI THÂN VẮNG,

                    TIẾNG CHUÔNG BUỒN NGẮT NHỊP, LẶNG LỜ XUÂN !

Tôi thích nhất là, luồng gió lạnh chia sầu tiếng chuông buồn ngắt nhịp. Sau khi chỉnh sửa xong, Sỹ tôi cảm thấy như mình trẻ lại với bộ óc thanh niên ! Thích quá bác Phạm Mầu ơi !

Thầy có mất thì giờ xem đoạn tâm sự này, chớ có cáu mà Sỹ em trèo lên khu dinh thự của Thầy, bóp cho Thầy vỡ bìu đó nha (!)

Sáng 22-02-2021 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét